Chúng tôi khởi hành từ Tp. HCM đến Long An, một vùng đất nghèo xa xôi, nằm cạnh biên giới Campuchia. Chúng tôi có mặt tại đây lúc 9:30 sáng với cái nắng gay gắt. Chúng tôi đến trụ sở chính của Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Long An. Tất cả những hoạt động trong địa bàn tỉnh đều được tiếp nhận tại đây. Có vẻ như tất cả mọi người ở đây đã chờ đợi chúng tôi từ khá lâu. Khi tôi nhìn thấy những khuân mặt khắc khổ, đầy những nếp nhăn của họ, trái tim tôi như thắt lại.
Vẻ mặt của người dân trở nên vui vẻ bừng tỉnh lên khi chúng tôi trao tay họ những phần quà gồm 500 bao gạo, mì gói và những món quà nhỏ được gói lại cẩn thận với cả tấm lòng yêu thương.
- Những người già đơn thân
- Trẻ mồ côi
Sau khi phát quà xong, tôi nhìn xung quanh những mái nhà lụp xụp dường như chỉ một cơn gió thổi qua là dễ dàng đổ xuống ngay tức khắc. Mùi cỏ dại dưới ánh nắng oi bức. Sau khi tất cả những món quà đã được trao, chúng tôi tiếp tục về quận 12 trên quốc lộ 1 A để đến thăm và phát quà cho những trẻ em mồ côi và khuyết tật tại đây.
Khi tôi vừa đặt chân đến, dường nhưng những ký ức thời ấu thơ lại ùa về. Những đứa trẻ ở đây được giáo dục rất tốt. Chúng có thể vẽ lên những ước mơ của mình. Những bức tranh thật dễ thương đong đầy tuổi thơ trong trắng như pha lê.
Tôi nhìn thấy một bức tranh rất ngộ nghĩnh và bất ngờ bị lôi cuốn bởi nó, bức tranh của một cô gái nhỏ tên Linh. Tôi hỏi cô bé:
- Con vẽ gì thế?
- Cô bé trả lời “Con vẽ mặt trời, cây cối, đường…”
Tôi hỏi thêm,
- Còn ở đây là gì? Trông giống như con đang vẽ chị em và mẹ ở đây phải không? Thế con vẽ gì vậy?
Cô bé cười và nói: “Đây là con, và đây là bố mẹ con”
Cô bé quay mặt đi giấu đi những giọt nước mắt nghẹn ngào.
Tội nghiệp em! Bố mẹ các em đã bỏ rơi em ngay khi em được sinh ra không tới một tuần. Tuy nhiên, các em vẫn nghĩ về bố mẹ mình với tất cả sự yêu thương và những điều tốt nhất. Ngay cả khi phải chịu đựng những thiếu thốn này các em vẫn phải tiếp tục vươn lên để vượt qua những khó khăn cuộc sống và hướng về một tương lai tươi sáng và hạnh phúc hơn.
Cuối cùng, chuyến hành trình thiện nguyện của chúng tôi cũng đã kết thúc. Có rất nhiều những suy nghĩ khắc khoải trong tôi. Nhưng tự sâu thẳm trong trái tim mình, tôi luôn hy vọng và ước ao tất cả những điều tốt sẽ đến với các em, những tâm hồn bé bỏng kém may mắn.